Page 183 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 183

ở đây. Nó phải mất chừng mười phút lục tung ký ức
            mờ phai mới nhận ra bạn cũ sau khi tôi nói xa gần về
            thời niên thiếu của nó. Nào là nó bị thằng Mẹo đánh

            bầm mắt, a-má nó phải luộc cả chục hột gà để lăn và
            ông  Bảy, ngoại thằng  Ba, phải đốt nhang  khoán  bùa
            hết mấy lần. Nào là có lần nó đi tắm mưa với bạn, vật

            lộn với tụi bên vựa trái cây và vựa chuối tới tàn cơn
            mưa, về nhà bị bịnh ban cua hai con mắt trỏm lơ. Nào
            là  bọn  trẻ  lối  xóm  tối  tối  rủ  nhau  ra  đường  ‘Bồ-rệt’

            chơi  đá  lon,  trốn  kiếm  thì  nó  phải  đứng  ngoài  coi
            chừng má thằng nào tới thì báo động vì nó quá cao giò
            so với tụi tôi cùng lứa. Nào là mấy bữa có hát Tiều ở
            Chùa Bà thiên hạ người ta đi coi nườm nượp, đông quá

            trời mà a-má nó hễ thấy nhà thiếu mặt con Tẻng thì bắt
            nó đi kiếm vì sợ con nhỏ cặp bè cặp bạn đi coi hát với

            thằng bán thuốc…
                 Tôi nói tới đây thì thằng Mắc mở mắt ra thiệt lớn,

            cặp mắt nó tới bây giờ hơi kéo mây vẫn còn màu xanh
            ngơ  ngác  của  người  có  trộn  chút  máu  phương  Tây,

            biểu lộ một sự vui mừng tuyệt cùng:

                 ‘Vậy tao nhìn ra được mầy rồi, mầy là thằng S.
            hồi đó tối tối mầy ngồi bán thuốc lẻ dưới đường trước
            quán cơm lòng bò của chú Ba Tiều.’

                 ‘Ừ chính thiệt là tao!’





                                                      Xuân Kỷ Hợi  177
   178   179   180   181   182   183   184   185   186   187   188