Page 184 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 184

Nhận ra lý lịch nhau rồi chúng tôi trao đổi về kỷ
            niệm cũ, thằng nào nhớ chuyện gì thì hào hứng kể ra,
            tranh  nói  cho  hết  chuyện  như  sợ  thằng  kia  kể  mất

            phần.  Gần  già  rồi  mà  cảnh  đời  tuổi  thơ  của  hai  đứa
            hiện  về  liền  xì  bốc  khiến  hai  ly  cà  phê  đá  vợ  thằng
            Mắc đem tới mời nãy giờ tan ra nguội ngắt, mồ hôi ly

            tuôn nhỏ giọt xuống cái bàn cũ kỹ trước mặt chúng tôi.
            Vui ớn gì! Chúng tôi vỗ vai nhau thân thiết như những
            ngày mới lớn, coi như không có khoảng thời gian diệu

            vợi mấy mươi năm lướt xẹt qua đời mình.

                 Vậy  mà khi chia tay với thằng Mắc thì lòng tôi
            buồn rười rượi, bước ra chỗ lấy xe cách có mấy trăm
            thước mà chưn bước đi phiêu bồng... Nó nói con Tẻng

            ở Mỹ cũng hơn hai chục năm rồi, có nhà hàng lớn đại
            ở khu phố Lion miền Bắc Cali mà hình như là không
            được hạnh phúc, chồng nó nhậu lu bù, gan ruột phổi
            phèo  u  nần  chẳng  kể  số  gì  hết!  Buồn  không  phải  vì

            nghe những chi tiết mình không muốn nghe về người
            xưa mà vì mấy chữ không được hạnh phúc từ miệng

            của người bạn trẻ thời đăng đẳng xa xưa.

                 Đường  Sàigòn  đông  như  hội,  xe  gắn  máy  chạy
            loạn xạ như đạn bắn Tết Mậu Thân ở vùng quận Sáu
            mà tôi thì bất chấp, cứ miên man nghĩ về chuyện xưa.

            Những cái háy hó khinh bỉ hay những cái nhìn bằng
            con mắt hình mũi tên diệt thù, bao nhiêu lần phóng vô


            178   Cuối Đời Nhìn Lại
   179   180   181   182   183   184   185   186   187   188   189