Page 186 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 186

đồng tiền đối với tánh tình trước đây và hiện giờ của
            người con gái tôi từng để ý.

                 Chạy  lòng vòng  một  đỗi không biết đi đâu. Tôi
            quành lại Chùa Bà đường Nguyễn Công Trứ kêu một

            ly đá chanh của quán trước chùa. Xách cái ghế vô ngồi
            một mình tuốt trong sân, chỗ kế bên hồ nuôi rùa để thả
            ký  ức  về  thời  quá  khứ.  Sân  chùa  gần  thế  kỷ  có  lẽ,

            thênh  thang  phủ  lớp  gạch  Tàu  đỏ  au  phẳng  phiu  và
            không một chút rêu xanh. Nơi đây có một lần duy nhứt
            tôi và con Tẻng đứng chen chưn nghe hát hội.

                 Chúng tôi không có nhiều kỷ niệm nhưng một hai

            sự kiện xưa cũng đủ nhói tim khi nhớ về. Chiều hôm
            đó khi tiệm bán đường đậu của nó dọn hàng đóng cửa
            xong thì đằng chùa Bà vang dội tiếng ò-e của gánh hát

            Tiều  cúng  Bà.  Thấy  tôi  lơn  tơn  đi  tới,  con  nhỏ  nói
            trỏng: Hát vui lắm. Rồi không rủ rê gì hết, nó đi thẳng
            về phía có tiếng đờn và tiếng chập chõa vang rền. Tôi

            như bị nam châm thu hút lẽo đẽo đi theo. Cũng chẳng
            nói gì với nhau, đi là đi vậy thôi, đứa trước đứa sau.
            Tới nơi, người chật cứng, hai đứa phải đi sát vô nhau.

            Tôi lần đầu tiên có cảm giác bay hồn về hơi nóng của
            người trang lứa khác phái. Con nhỏ mê hay làm bộ mê
            mà mắt chăm bẳm ngó lên sân khấu nghe đào kép Tiều

            i-ê.  Tôi  thì  chẳng  mê  ca  hát  cù  lần  kiểu  nầy,  chẳng
            hiểu gì hết mê sao nổi! Nhưng tôi phân tích thái độ của


            180   Cuối Đời Nhìn Lại
   181   182   183   184   185   186   187   188   189   190   191