Page 51 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 51
lên. Đi gặp Thầy để nhúm lại cụm than bọc đầy tro.
Cho hồng lên, cháy lại.
Tôi trở lại Kim Sơn để gặp Thầy. Tôi đã gặp lại
Thầy. Như tôi đã gặp lại Tôi. Một quê hương luôn
luôn ở đó không thể mất. Chỉ có mình đánh mất đi.
Rồi cũng chỉ có mình phục hồi được. Không ai có thể
mang cho mình quê hương đó. Cũng như không ai có
thể bước đi hộ chân mình. Dù là Phật. Dù là Thầy. Chỉ
có thể thấy Thầy đi lưng cong cong một mình trên con
đường đất nhỏ, rồi bỗng thấy chân mình nhấc lên, đặt
xuống. Một bước đi thứ nhất trên con đường có hoa
sen nở dưới gót chân. Bắt đầu một cuộc hành hương về
nơi quên hương đánh mất.
Du Li
6/1986
Xuân Kỷ Hợi 45