Page 49 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 49

Thầy  dùng  ngôn  ngữ  thuyết  giảng  cho  trí  thức
            người nghe đón nhận. Nhưng Thầy còn thuyết giảng
            bằng toàn thân Thầy. Người nghe phải dùng chính và

            tất  cả  con  người  mình  để  chứng  nghiệm.  Chứng
            nghiệm sự hiện thân của từ bi và an lạc mà Thầy giảng
            dậy. Mà Thầy đã thực hành bằng cả con người và đời

            sống của Thầy. Mà Thầy đã đạt tới và thể hiện qua đôi
            mắt,  nụ  cười  và  bước  chân  đi.  Tôi  thích  nhìn  thấy
            những điều tôi nghe. Tôi dạy trẻ con hiện tượng cây,

            bằng  cách  cho  mỗi  cô  chú  bé  một  hạt  đậu  xanh  đặt
            nằm  lên  trên  một nắm  bông gòn tẩm  nước, để trong
            bao nylon trong và treo lên cửa sổ kính. Mỗi ngày cho
            bọn trẻ nhìn bao nylon thấy hạt đậu nứt ra, thành đầu

            mũ, rồi đến hai lá xanh, và tí rễ trắng tươi. Thích gấp
            trăm lần giảng chuyện gieo hạt nẩy cây.

                 Tôi  từng  chiêm  nghiệm  thấy  là  một  người  nói
            thương yêu không thể có một bộ mặt nhăn nhó, cau có

            được. Nếu mắt đăm chiêu đục đỏ và mặt co dúm, thì
            tức là người đó chỉ nói mà không thực hành sự thương

            yêu đó. Chỉ tu thương yêu mà không hành thương yêu.
            Thương yêu vẫn là một ý niệm ở trên óc, mà chưa thể
            hiện được vào toàn thân, đời sống. Như ăn bao nhiêu
            thức ăn tươi bổ dưỡng, nhưng không tiêu. Bổ dưỡng

            vào,  bổ  dưỡng  ra,  nên  da  dẻ  vẫn  bì  bịch,  bủng  beo.
            Như một người tu Phật không thể có một đời sống bừa




                                                       Xuân Kỷ Hợi  43
   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54