Page 48 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 48

không có gì lạ. Cũng là những điều mình biết cả rồi.
            Thầy chỉ nói một cách hấp dẫn hơn.” Thế là hỏng bét.
            Chẳng  thà  để  cô  tò  mò  mong  đợi.  Giữ  cho  bấc  nến

            khô. Đến khi nào cơ duyên tới, cô được gặp và nghe
            Thầy, biết đâu lửa sẽ nhúm sang. Thắp sáng lửa tâm
            cô. Vì thế Kim Sơn có bán đầy sách của Thầy tôi cũng

            không mua cho cô cuốn nào. Nhưng tôi đã mua sách
            cho  Bố  tôi  sau  khi  ông  Cụ  đã  nghe  Thầy  trọn  ngày
            hôm đó và có được đứng gần chào hỏi Thầy một hai

            phút.

                 Tôi cũng không kể được cho cô nghe những điều
            tôi nghe Thầy nói. Bởi vì tôi đã không nghe Thầy nói
            bằng phán đoán, kết luận và ghi nhận vào ký ức của óc

            tôi mà thôi. Tôi đi để nghe Thầy bằng toàn thân tôi.
            Bằng mắt nhìn vào con người Thầy. Vào đôi mắt thật
            từ bi. Nụ cười trong sáng của trẻ thơ. Bước chân thật
            nhẹ như không chạm đất, thanh thoát nhưng vững chãi

            từng  bước  một.  Tôi  nghe  chân  tôi  muốn  bước  theo,
            mỗi  lần  nhìn  thấy  Thầy  đi  trên  còn  đướng  đất  nhỏ,

            lưng hơi cong cong, một mình. Tôi nghe thấy những
            bắp thịt trong người dãn lỏng ra. Máu chạy chậm lại,
            loãng  ra.  Những  tế  bào  chạy,  tốc  độ  chậm  lại.  Thấy
            lòng mỉnh rộng mở hơn, kiên nhẫn hơn và thương yêu

            mọi người hơn.





            42   Cuối Đời Nhìn Lại
   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53