Page 46 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 46

phía rốn. Thấy dạ dày nở ra, co lại. Cứ thở mãi, thở
            đều dần và theo dõi thì có lúc bắt gặp hơi thở của mình
            ở đầu ngón tay, trên bắp thịt vai, trong mạch máu. Sẽ

            bắt gặp rất tình cờ những cảm xúc rất khác lạ trên thân
            thể. Những chuyển hóa của thâm tâm bắt đầu từ việc
            theo  dõi  hơi  thở  và  chuyên  cần  theo  dõi.  Vì  thế  tôi

            không còn thấy những điều Thầy nói giản dị và hiển
            nhiên khi mới nghe Thầy đã vội vã bình luận hời hợt.
            Những điều Thầy nói như một cánh cửa gỗ mộc. Đẩy

            cửa ra. Đằng sau là cả  một không gian bất tận, diệu
            huyền. Để thám hiểm, để chiêm nghiệm.

                 Thầy dùng danh từ giản dị bằng chọn lọc và rất
            thật, mà vẫn đượm chất thơ. Chữ Thầy dùng thật như

            hơi thở. Không phải kiểu văn chương “trên Nát bàn cỏ
            cây xanh như ngọc bích, mọi vật trong như lưu ly hổ
            phách.” Thầy không dùng từ chương đưa người nghe
            vào vọng tưởng, phí phạm năng lượng vào việc chạy

            theo hình ảnh của những vọng tưởng đó. Thầy ít dùng
            chữ  Nho,  tránh  cho  người  nghe  chuyện  dịch  nghĩa.

            Giúp  cho  người  nghe  chú  tâm  vào  việc  hiểu  thay  vì
            vào việc đánh đu với chữ nghĩa. Thầy đi thẳng vào vấn
            đề, chiếu đèn pha vào từng điểm giúp người nghe nhìn
            rõ  nên  tránh  được  chuyện  lạc  chạy  quanh  hình  ảnh,

            chạy  theo  âm  thanh.  Tri  thức  người  nghe  được  giải
            phóng. Có năng lượng dồi dào để đi từ những sự thật



            40   Cuối Đời Nhìn Lại
   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51