Page 224 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 224
Carulli hoặc những bản Domino, La Compasita v.v. do
nhạc sĩ Lâm Tuyền soạn.
Ngoài tôi, Thành còn một người bạn thân thứ hai là
Phạm Văn Hải, người ngồi cạnh anh. Tuy nhiên có một
điều lạ là tôi và Hải chẳng bao giờ tới chơi nhà Thành một
lúc. Cho tới bây giờ, tôi cũng chẳng hiểu tai sao, nhưng có
điều chắc chắn là Hải cũng như tôi, chơi thân với Thành
không phải vì Thành có cô em gái. Đó cũng là lý do tại sao
ngoài hai chúng tôi ra, Thành chẳng chơi thân với ai cả. Hải
có kể cho tôi nghe, Tết năm đó, anh gửi thiệp chúc Tết cho
tất cả bạn bè, nổi hứng, anh gửi thiệp cho cả Việt Nữ. Tuy
không có ký tên, nhưng Thành cũng biết đó là thiệp chúc
Tết của Hải. Thành không muốn cô em gái của mình sớm
bị lôi cuốn vào đường tình cảm mà sao lãng việc học hành,
nên đã trách Hải một cách khéo léo:
- Có phải mày gửi thiệp chúc Tết cho em tao không?
Thay vì xác nhận, thì Hải hỏi lại Thành:
- Nếu là tao thì có sao không?
Thế là Thành cứng họng, chẳng biết trả lời sao. Bởi vì
Thành, cũng như tôi, như Hải, chúng tôi chơi với nhau, coi
nhau như anh em, nên coi cha mẹ bạn cũng như cha mẹ
mình, anh em bạn cũng như anh em mình. Như vậy việc
gửi một cái thiệp chúc Tết cho cha mẹ bạn hay em gái bạn
có gì là không phải?
Thành mồ côi cha từ thủa nhỏ. Mẹ Thành ở vậy tần
tảo nuôi ba con: anh Tâm, Thành và Việt Nữ. Bà quả là
một người mẹ hiền Việt Nam của đầu thế kỷ 20 còn sót lại.
Thành rất thương yêu và kính trọng bà. Anh không bao giờ
dám làm điều gì khiến bà buồn, nhất là việc học hành. Anh
luôn luôn tỏ ra chăm chỉ và cố gắng. Nhưng có lẽ số mẹ
Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59 Trang 215