Page 225 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 225
Thành vất vả nên không những anh Tâm lận đận vì thi cử
mà cả Thành, năm ấy cũng không đậu. Nghe tin anh thi
trượt, tôi lấy làm lạ. Bài thi Toán và Lý Hóa năm đó ở mức
trung bình, không khó lắm. Tất cả nhóm “nhà lá” chúng tôi
đều đậu, kể cả hai ông vua trốn học đi cua gái tối ngày
cũng đậu chỉ trừ có Thành. Có lẽ chính vì vậy mà kỳ 2 năm
đó, anh cũng trượt luôn.
Tôi lên Đệ Nhất, Thành học đúp lại. Một phần vì
chương trình lớp Đệ Nhất ban B quá nặng, một phần vì
không còn học chung nữa, nên tôi ít khi lại thăm Thành.
Nghe nói năm sau anh đậu Tú Tài I rồi năm sau nữa anh
đậu Tú Tài 2. Anh không vào Đại Học học tiếp. Anh vào
trường Võ Bị Đà Lạt. Có lẽ vì hoàn cảnh tài chánh, anh
muốn sớm giúp mẹ. Nhưng rồi anh cũng phải rời khỏi
trường Võ Bị Đà Lạt vì mắt anh cận thị nặng. Anh ra Tuy
Hoà (?) dậy học. Nhưng cũng chẳng được bao lâu vì sau
trận sốt thương hàn, anh mắc bệnh thần kinh. Tôi nghĩ có lẽ
vì buồn vì số phận long đong và suy nghĩ quá nhiều nên
đâm lẩn thẩn chứ bệnh anh cũng chẳng có gì là nặng.
Những lúc anh lên cơn, anh thường cũng chỉ đứng nhìn trời
bất động như một người đang thả hồn theo mây gió. Mẹ
anh phải đưa anh về Saigon chữa trị.
Tính ra, ngoại trừ Thành, tất cả chúng tôi thuộc “xóm
nhà lá” đều khá cả. So với đám nhà gạch có Hoàng Cơ
Định sau này đậu Tiến sĩ Hoá Học, Đặng Xuân Hồng Tiến
sĩ Toán, Phạm Đỗ Hùng Dược sĩ, Ngô Thế Vinh Bác sĩ,
Nguyễn Tiến Dỵ Bác sĩ, Nguyễn Hoàng Bác sĩ thì chúng
tôi cũng chẳng thua kém gì mấy. Còn so với khu nhà tôn
của Nguyễn Văn Ánh, sau này đậu Dược sĩ, Nguyễn Tử
Quý, Nguyễn Phúc Lộc, Giáo sư, Phạm Quốc Tiến, Ngô
Văn Vĩnh, Thiếu tá Không Quân, Đinh Mạnh Hùng Trung
tá Hải Quân v.v…thì chúng tôi có phần trội hơn. Thực vậy,
Trang 216 Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59