Page 13 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 13

vượt lên cao. Nay gốc cây đất phủ. Cây cũng như người

           đều đi vào váng bụi thời gian…

                 Tôi đi về. Một lần là thế. Có những ngậm ngùi
           ray rứt. Có nỗi tiếc thương, nào ai muốn mất quê đâu.
           Câu trả lời trong ta có lẽ mỗi người mỗi khác. Chẳng
           nên hờn giận nhau. Chẳng nên oán trách và tôi làm thơ

           cho người tôi yêu cho cả những người chẳng hề yêu tôi và
           tôi viết truyện như một cuộc rong chơi. Những nhân vật
           ấy tôi đã bê nguyên mẫu có khi là ông tôi, có khi là bố tôi
           và đám bạn bè thân thiết… Tôi thêm hoa thêm lá, hư
           cấu đôi chút để đi cùng tôi trong dĩ vãng, trong hiện tại.

           Chung quy cũng chỉ cốt thỏa mãn ngòi bút của mình.

                 Mai sau vợ con, anh em bè bạn có khen chê chắc
           cũng chỉ trong một tiếng thở dài…

                                   Mùa xuân Canh Dần – 2010
                                                       Từ Băng

















           TỪ BĂNG                                             11                                               PL 11
   8   9   10   11   12   13   14   15   16   17   18