Page 715 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 715

- Dạ, ông Cử dạy cũng phải, nhưng hiện nay
           tôi có chỗ khó nghĩ mà không biết nói cùng ai, chỉ
           biết giãi bày cùng ông Cử.

                Cụ  Cử  Thụy  Anh  chiêu  một  ngụm  trà,  nhìn

           ông Tú với vẻ hiền dịu:

                - Đã là chỗ cùng dưới chiếu cụ Nghè, ông Tú
           cứ cho tôi biết, liệu rồi ta cùng bàn bạc.

                - Như cụ Cử đã biết, vợ chồng tôi hiếm muộn.
           Hiện chỉ có một thằng con năm nay đã 18 tuổi rồi.
           Chữ thánh hiền thì tôi dạy cháu ở nhà, Tứ thư ngũ

           kinh,  Đại  học,  Trung  dung  cũng  giảng  cho  cháu,
           nhưng bỏ hẳn lối văn bát cổ và bắc sử vì chính con
           đường khoa cử tôi đã kinh qua nay còn sợ. Chỉ cốt
           dạy cho cháu biết đạo đức làm người, còn chữ Quốc

           ngữ, chữ Phú-lang-sa học tại trường huyện họ dạy.
           Kỳ thi vừa qua cháu may mắn đậu được cái bằng
           “sẹc” xem ra thì cũng có thể xin vào cái nghề thầy
           giáo  làng,  giáo  huyện  được  rồi,  nhưng  ông  Cử  ạ,

           cháu nó tính khí lại ngang tàng, muốn đăng vào cái
           thứ lính “khố đỏ, khố xanh” gì đó của các quan nhà
           binh bảo hộ....

                Nhìn vẻ mặt cụ Cử vẫn chăm chú lắng nghe,
           ông Tú thở dài nói tiếp:


           TỪ BĂNG                                            713
   710   711   712   713   714   715   716   717   718   719   720