Page 740 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 740
hết đau khổ, thù hằn, âm mưu đê tiện ... mà chỉ
trong một sát-na ta đã từ nhớ sang quên.
Tôi là ai nhỉ ? Tôi là Cù Lại Dzí chứ ai. Tôi
hơn 70 rồi, mấy tháng nay khớp chân tôi như
muốn long ra. Thằng con tôi, cái thằng Cù Lại
Thích của tôi nay đã 18, trình độ học vấn của nó là
lớp 5 do công tôi đào tạo, đã thay tôi, nối nghiệp
nhà.
Nhờ bóp mấy chai dầu gió quốc doanh mà hai
ống chân tôi đã đỡ.
Tôi nhìn cái tráp màu cánh gián bong sơn
loang lổ, chợt nhớ tới một xấp văn bằng của tôi vẫn
được bố tôi cất trong đó. Ôi thôi, cả một đời vất vả,
đánh vật với chữ nghĩa, song cũng có một thời nhờ
nó mà mặt mũi có lẽ cũng vênh váo, nhưng nay chỉ
là một mớ giấy lộn. đâu như bố tôi xưa chỉ đậu có
cái bằng tiểu học mà ông nội tôi bắt lồng kính treo
giữa nhà gọi là để cho con cháu noi gương.
Tôi sang quán bà Ba mua một nải chuối về
làm lễ đốt bằng. Ba nén nhang cắm, khói bay trong
ánh chiều tà. Tàn nhang rơi loáng thoáng trên
chén nước trà. Tôi khấn trong ảo ảnh, cảm ơn bố
mẹ tôi nuôi tôi cho đi học, cám ơn công lao của các
738 Một Đời