Page 742 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 742
Sau này nghe tin người bạn ấy lưu lạc trời tây.
Cũng chẳng có tin tức gì, thoảng trong gió chiều,
chút tàn tro bay vào mắt tôi hay đời học sinh vô tư,
sống thật chân tình khiến đôi mắt tôi đượm chút
cay cay!?
Tro tàn, lửa tắt, tôi bật diêm châm “hai ông
tú” yêu trường, mến thầy nên không nỡ bỏ đi ? Hai
tờ giấy, ngọn lửa liếm quanh xoắn xuýt vào nhau.
Hình như nó đang nhắc nhở tôi cái phù hiệu in
trên tấm thẻ học sinh mà đời người nhiều khi vô
tình trở thành kẻ phản phúc.
Tôi buông tay thả “hai ông tú” cháy chỉ còn
cái mép giấy trắng trơn. Mà đã cúng thì phải vái,
theo quán tính tôi cũng làm thế. Tôi trả 2 ông về
nơi non bồng nước nhược.
Vừa lúc ấy, anh cu Thích dắt xe về, máy nổ ầm
ầm. Cái xe loại máy Sachs, Goebel bây giờ người ta
chế ra lắp vào xe ba bánh để chở hàng hóa. Nó
ghếch xe lên vỉa hè rất khéo, chỉ cách chỗ tôi đang
làm lễ đốt bằng, cỡ gang tay. Rồi hỏi tôi:
- Bố cúng cô hồn hả bố ? con có tin vui muốn
thưa với bố.
Tôi ừ hử cho qua.
740 Một Đời