Page 743 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 743
Nhìn ba nén nhang chỉ còn cỡ đốt ngón tay là
hết, nên tôi vội vàng lấy hết xấp giấy còn lại. Trên
cùng là một tờ dấu son đỏ chói mà vị tiên sư râu
tóc bạc phơ, đầy vẻ tiên phong đạo cốt bảo tôi rằng:
“Ta khen con chơi nhiều mà vẫn cố học chữ thánh
hiền, nay đã đi tới gặp được ta, ta trao cho con tấm
bằng này làm phương tiện kiếm cơm...”. Tôi cầm
cái lá bùa hộ mệnh ấy ra về lòng phơi phới như
ngày ấy tôi đã viết bài đoản thiên tùy bút Văn khoa
gửi cho ông bạn đánh cá bằng thuyền thúng mà
chân tay đẽo sò, bắt hến bị đầy sẹo.
Bây giờ thì tôi đốt ... tạ bậc tiên sư, tôi đốt
luôn bốn, năm ông làm tôi trầy da, sướt vẩy lần mò
mãi mới tới chốn... rừng nho. Vái thiên vái địa
xong tôi định xách nải chuối vào nhà chợt thấy còn
một tờ ... hóa ra là tờ giấy khen “Gia đình văn hóa”
bỏ lẫn trong đáy tráp tự bao giờ. Tôi ở gầm cầu,
vách tường thấp lè tè, lại trắng đen nham nhở,
không có chỗ trang trọng để treo, nên nó nằm gấp
ba gấp bốn cũng ngót 10 năm. Mầu ngả úa vàng,
vậy thì ... tôi cũng “hóa vàng” luôn. Lễ đốt bằng
cũng là lễ đốt đời tôi. Than ôi, đời tôi như một giấc
hoang tưởng.
TỪ BĂNG 741