Page 745 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 745
nước cống, ở bầu thì tròn, ở ống thì dài, bố đừng lo.
Rồi nó ngập ngừng bảo tôi:
- Quan trọng là ....
Nó ngưng, nhoẻn miệng cười, tôi hỏi:
- Là gì ?
- Ấy là con dặn bố. Ban đêm bố có đi tiểu thì
bố ho lên cho con biết... vì con ngủ say lăn ra lối đi.
Bố vấp vào con thì lại cái chân đang đau, sợ bị gãy
khổ bố ạ.
Thế là tháng sau, tôi nhờ ông Tư bên cạnh đi
làm chủ hôn, cưới vợ cho thằng cu Thích nhà tôi.
Văn Lang Quốc ngày .... tháng ..... năm ....
Theo lịch vạn niên, năm nay tôi đã 82 rồi. Đi
đứng phải chống gậy, cái chân cà nhắc như “thằng
ăn mày”, nhất là xương sống như cây tre non uốn
cong mỗi lần có cơn gió thổi qua. Hôm thằng cu
Thích đưa vợ nó đi đẻ, nó bảo tôi: Bố ở nhà mở
sách “tiền nhân” (!) ra đặt tên cho cháu nội của bố.
Con đi đây. Thế là xe ba bánh nổ máy ầm ầm. Vợ
nó ôm bị quần áo, vịn tay hai bên cho chắc.
TỪ BĂNG 743