Page 823 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 823

nơi  này  làm  cho  người  đi  thăm  bệnh  nhân  cũng
           giảm được sự căng thẳng.

                Tôi bước vào phòng Ánh Chuột nằm, nó nhắm
           mắt  bình  thản  coi  như  không  thấy,  không  nghe

           những tiếng nấc giấu trong nước mắt của gia đình
           bệnh nhân nằm song song với giường nó vừa qua
           đời. Tôi chờ chiếc băng-ca phủ tấm drap trắng đi
           ra, rồi vào bên giường Ánh. Bây giờ thì nó mở mắt.

           Đôi mắt nhọc mệt và giọng nói không rõ lúc nhỏ lúc
           to. Con người lúc nào cũng yêu đời ấy luôn luôn giơ
           hai ngón tay thành chữ V (victor) như kiểu Charles
           de Gaulle kèm theo những từ cùng một phụ âm đầu

           “vui vẻ về vòi vĩnh vân vê v. vợ…” đầy chất tiếu lâm
           lúc tiễn bạn. Nhưng hôm nay thì bàn tay vui vẻ ấy
           hầu như bất động. Mười ngón tay của Ánh Chuột
           sưng  to  như  những  trái  chuối  cau  và  có  ngón  da

           căng nứt, ri rỉ nước vàng. Tôi ngậm ngùi nhìn hình
           hài ấy và cảm thấy rằng không chóng thì chày, Ánh
           Chuột sẽ từ bỏ gia đình anh em bè bạn ra đi. Tuy
           thế, tôi vẫn đến hỏi thăm cô nữ điều dưỡng săn sóc

           Ánh đang đứng ở cuối giường về bệnh tình của nó.
           Cô thì thầm với riêng tôi là “chắc ông cụ không qua
           – cao lắm là một tuần thôi…”. Nghe xong tôi đóng
           kịch nói lời giả dối với Ánh trước khi về rằng: Mày


           TỪ BĂNG                                            821
   818   819   820   821   822   823   824   825   826   827   828