Page 836 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 836

sáng bạc, từ xa đã nhìn thấy. Và đoàn xe từ từ vào
           cổng,  lọt  qua  bao  nhiêu  hàng  rào  kẽm  gai.  Cổng
           doanh trại đóng lại. Con đường xe vừa chạy từ Sài

           Gòn lên Trung Chánh cũng như đi vào dĩ vãng, các
           doanh trại được chia ra thành từng tiểu đoàn. Nơi
           đây tràn ngập lính, một màu xanh bát ngát. Quần
           áo, giày dép đồng màu. Đầu húi cua tất, nghĩa là

           chân tóc để cùng một ni tấc.

                Chúng tôi được đổ xuống một doanh trại chưa
           có “màu áo lính”. Đây là nơi tập trung chờ đợi “quý
           quan  tương  lai”  từ  các  tỉnh  thuộc  vùng  3CT  về
           khám sức khỏe. Thời gian ở đây dài lắm cũng chỉ

           có 7 ngày. Nếu đủ sức khỏe thì được đưa lên Thủ
           Đức. Còn bệnh này, tật nọ, thiếu ký thiếu cân, điếc
           tai,  chột  mắt,  lệch  tinh  hoàn  v.v…  thì  chờ  đợi  về
           Tổng y viện Cộng hòa tái khám. Cái ngày chờ đợi

           về tái khám ít ra cũng phải vài ngày khi tân binh
           đủ sức khỏe đã lên đường. Sau đó mới chở một lượt
           các quan tạm gọi là phế phẩm này xem có “quan”
           nào giả dối, đóng kịch bệnh tật không. Cũng phải

           thú nhận rằng có đi đi về về, nhiều khóa như tôi,
           mới thấy nhiều cảnh bi hài của các “đấng nam nhi”.
           Trong đó tôi cũng được ghép vào thành phần các
           nhà sư Tây Tạng ngồi thiền không ăn uống. Đấy là


           834                                             Một Đời
   831   832   833   834   835   836   837   838   839   840   841