Page 881 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 881
chìm xuống lịm đi trong sông nước mịt mù. Hai
hôm sau người ta thấy xác ông dạt vào bờ tre thôn
Châu Ổ.
Hôm tôi và ông Trọng đến phúng ông, trời
Sài Gòn vẫn còn mưa dữ. Cơn mưa này cũng chẳng
khác gì cơn mưa hai tuần trước mà hai chúng tôi
cùng ông Trương Tỏi ngồi cùng nhau trong quán
“Cà phê 27” quen thuộc. Nhìn mưa ngoài trời, nhìn
lễ hội kỷ niệm Ngàn năm Thăng Long – Hà Nội và
nghe tin một dải miền Trung quê ông lũ lụt trắng
đồng, Trương Tỏi đã ước mơ các cụ Rồng du chơi in
ít thôi để bay vào, thò triệu cái vòi xuống thì dù
rừng có phá tới tận gốc, thủy điện thủy điếc có xả
hết công suất, quê hương ông vẫn bình chân như
vại. Ước mơ là thế mà chẳng thấy đâu và Trương
Tỏi đã chết vì tình ít ai ngờ được.
Ngày đến phúng, chúng tôi phải vén quần lên
mới lội được vào nhà ông. Cũng may nền nhà đắp
cao nên ông nằm trong hòm được khô ráo chứ còn
ngoài sân thì nước vẫn quá mắt cá chân. Người ta
phải ngâm chân dưới nước mà thắp nhang vái ông.
Thế mới thật là tình nghĩa. Bởi con gái ông, dù
TỪ BĂNG 879