Page 877 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 877

thở dài nghĩ tới Tỏi, tới lời thề ước. Nước hồ Đá Bàn
           trước mắt nàng bỗng gợn lên những bọt váng đục lờ
           mờ. Chẳng còn đâu một tình yêu, một ân ái hiến

           dâng. Nàng chợt nghĩ tới từ “động cỡn mà thực ra
           là động đực như loài vật”. Cúc lấy áo chùi nước mắt
           tủi hổ và bước vào nhà mặc cho anh đưa tay kéo lại.

                Rồi lần sau và những lần sau nữa, cứ mỗi lần,
           bàn  tay  anh  vừa  đặt  vào  chỗ  cũ  thì  Cúc  lại  nhẹ

           nhàng kéo ống quần xuống và bảo:

                - Thôi anh.

                Anh  mất  nguồn  hưng  phấn;  nghĩ  rằng  Cúc
           không tin vào tình yêu của anh, vào lời anh hứa sẽ
           cưới nàng. Anh cầm tay nàng dịu dàng:

                - Ngày mai ba mạ anh sẽ vào thưa với bà và
           mạ em, mình sẽ lấy nhau khi miền Nam hoàn toàn

           giải phóng.

                Cúc mỉm cười không nói gì.

                Anh  đã  hiều  lầm.  Sự  “cho”  đi  lần  trước  ấy
           không phải là sợi dây buộc chặt đời anh với em.
           Chẳng  qua  đêm  ấy  trăng  xanh  và  đẹp  quá  em
           cũng như một con thú hứng tình thời kỳ đòi giao

           phối. Sau cơn mê sảng em đã thấy thần sông thần


           TỪ BĂNG                                            875
   872   873   874   875   876   877   878   879   880   881   882