Page 875 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 875

người, các trường học cứ dần dần đóng cửa. Không
           còn đâu cảnh bọn nhỏ chen chúc nhau đòi mua kẹo
           cu-đơ nữa, và nếu chúng có đòi thì cái lọ thủy tinh

           kia cũng chẳng còn gì ngoài mối tình mật ngọt như
           miếng  kẹo  của  nàng  và  Tỏi  trong  suốt  mà  hương
           xưa như còn phong kín. Rồi những buổi chiều mưa
           như chiều nay, lòng trĩu nặng nỗi buồn, nàng bâng

           khuâng tự hỏi không biết rồi lời thề ước cùng Tỏi có
           thành  hay  cũng  chỉ  như  bong  bóng  giọt  mưa  kia
           vừa tụ đã tan ngay. Mấy tháng đầu xa cách, nàng
           còn nhận được một hai lá thư của Tỏi gửi về nhưng

           chỉ năm sau “con đường thư đi tin lại của những kẻ
           yêu  nhau”  đã  hoàn  toàn  chấm  dứt.  Một  khoảng
           trống  giữa  thôn  quê  với  thành  thị  là  một  khoảng
           đất  chết.  Nhà  Cúc  cũng  bị  cháy  rụi,  lọ  thủy  tinh

           đựng kẹo cu-đơ vỡ tan. Hai mẹ con nàng phải sang
           ở nhờ nhà bà ngoại phía cuối thôn.

                Tự cổ chí kim, chiến tranh bao giờ cũng gieo
           rắc  đau  thương  khổ  lụy  cho  người  chết  cũng  như
           gia đình họ. Có lẽ chẳng ai “thích thú” điều này, mà

           tất cả đều do hoàn cảnh xô đẩy họ vào thảm cảnh
           tiến  thoái  lưỡng  nan.  Vả  lại  khi  mà  “danh  tướng
           công thành vạn cốt khô” thì sự khổ đau hệ lụy có
           khi đến tận ba đời.


           TỪ BĂNG                                            873
   870   871   872   873   874   875   876   877   878   879   880