Page 871 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 871
lan can cầu Cháy nhìn mây chiều lãng đãng trôi đi.
Tình yêu của anh với người thiếu nữ Châu Ổ, nói
văn chương thì đó cũng là “tiếng sét ái tình”.
Đó là một buổi sáng chủ nhật, Tỏi đang ngồi
coi hàng, định làm mấy bài thơ tặng nàng Hoa
nàng Nguyệt cùng lớp. Chàng đang mơ màng nhìn
lên tàn cây trứng cá trước cửa tìm tứ, tìm vần thì
một thiếu nữ dừng xe, gạt chống. Chiếc nón lá bài
thơ đã sẫm màu và đôi chỗ đã bong xước vừa mở ra
thì Tỏi buông bút sững sờ. Vẻ đẹp hồn nhiên trong
trẻo như sóng nước Trà Bồng, như bông dừa vừa nở
nhụy, đã làm tâm hồn Tỏi rơi vào một khoảng trời
đê mê rạo rực. Nàng Hoa cũng biến mất; nàng
Nguyệt cũng chẳng còn; chỉ còn đây con người
thôn Châu Ổ.
Thế là chủ nhật nào Tỏi cũng lấy xe đạp, chở
mười ký kẹo cu-đơ từ nhà mình đến nhà Kim Cúc.
Và từ đấy, họ đã hẹn hò thề bồi cùng nhau biết bao
nhiêu lần bên hồ Đá Bàn bằng những câu cũ mèm
quen thuộc tự cổ chí kim mà cặp tình nhân nào
cũng nói. Rằng: “Thề có nước sông Trà Bồng kia ai
phụ ai thì sẽ bị thần sông kia, hà bá dưới kia cuốn
xác đem đi…”
TỪ BĂNG 869