Page 873 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 873

Cần Giờ. Khi có công ăn việc làm, gánh vác kinh tế
           gia đình được vài năm thì bố Tỏi qua đời. Ngay từ
           buổi xa quê, Tỏi thường đem nỗi buồn, nỗi nhớ gửi

           vào những lá thư về cho người yêu thôn Châu  Ổ.
           Lúc đầu anh còn nhận được hồi âm. Nhưng rồi mấy
           năm sau thì chỉ có thư của anh gửi đi mà chẳng có
           tin về. Anh đâu biết các huyện miền núi Sơn Trà –

           và ngay cả  Bình Sơn, quê anh – cũng đã là vùng
           giải phóng.

                Thời  gian  ba  năm  để  tang  bố  vừa  xong,  Tỏi
           chẳng còn hy vọng gì ở lời thề của thời trẻ dại. Anh
           tắc  lưỡi  nhủ  thầm:  Âu  cũng  là  một  mối  tình  đầy

           lãng mạn như bao mối tình trong văn chương sách
           vở cổ kim. Đôi lúc “cái máu thơ ca” vùng đất Quảng
           ngọ nguậy trong tim, anh cũng muốn dựa vào bài
           thơ Le Lac của Lamartine để than thở cùng nàng

           “Elvire Kim Cúc” bên hồ Đá Bàn ngày nào, nhưng
           nghĩ tới cảnh áo cơm lại thêm bà mẹ ốm đau trước
           mắt, anh thấy thơ văn chẳng ích lợi gì. Thế là anh
           lao đầu vào học tiếp để lên ngành cán sự. Năm sau

           anh lấy một cô y tá cùng sở. Khi đứa con gái đầu
           lòng là bé Trâm ra đời cũng là lúc anh phải nhập
           ngũ. Dầu sao nỗi nhớ mối tình xưa cũng thôi thúc
           lòng người khi có điều kiện. Do đó lúc mãn khóa ra


           TỪ BĂNG                                            871
   868   869   870   871   872   873   874   875   876   877   878