Page 878 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 878
biển, hà bá thủy tề vây chặt quanh em bằng tấm
lưới thủy tinh. Em không còn lối thoát. Trong tấm
lưới ấy vang động, xoáy buốt trong em lời thề đầu
đời mà người con gái đó là em đã đánh rơi cái gì
quý giá nhất… Anh hãy để cho em chờ đợi đến một
ngày nào đó lời thề thầm kín của riêng em có sông
nước gió mây phân giải…
Cúc buông bàn tay sần sùi thô ráp của anh,
bàn tay của một giai cấp mới đã vượt qua sự cuồng
vũ nhảy múa trên da thịt nàng. Họa may dòng
nước thánh nhiệm màu lúc nhắm mắt xuôi tay mới
tẩy rửa được vết cuồng mê đêm ấy.
Mà trong cái thôn Châu Ổ bé bằng bàn tay
này thì sự việc xảy ra dù kín tới đâu người ta cũng
biết kể chi đến việc người con trai một tháng đôi
lần đến nhà nàng ăn ở, lại ngủ đêm ở đấy; nhất là
khi ông bà Võ Tĩnh tổ chức lễ tưởng niệm, đứa con
trai duy nhất đã hy sinh, Cúc cũng đem lễ tới với
tình nghĩa xóm làng thì mọi người vô hình chung
đã “phong” cho nàng là vợ liệt sĩ, là con dâu ông bà
Võ Tĩnh. Từ đấy, người ta đã buộc cho nàng một
cái dây oan nghiệt; chẳng còn chàng trai nào dám
bén mảng tán tỉnh dù lúc đó nàng mới xấp xỉ ba
mươi. Bỗng dưng nàng trở thành bậc “mệnh phụ
876 Một Đời