Page 880 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 880
chẳng do họ tạo ra. Thời loạn ly đã chém đời họ ra
làm hai mảng. Song ông Tỏi luôn luôn nhận phần
lỗi về mình và lần nào ông cũng ngậm ngùi bảo
nàng: “Tui mong em tha lỗi cho tui. Tui xin nhận
sự trừng phạt của thủy thần sông Trà Bồng không
ân hận gì cả, để tạ tấm lòng em ngót hai mươi năm
chờ đợi. Tui đã làm hoài phí, tàn lụi tuổi xuân
em…” Những lúc ấy, nàng đã gục trên vai ông,
nước mắt xé lòng muốn thú thực cùng ông rằng:
“Trăng xanh chưa lặn mà đời em, em đã tự tay
vấy bẩn cả vầng trăng…” nhưng chẳng có bao giờ
nàng có can đảm thú nhận cùng ông cái đêm
hoang dại của mình.
Tình yêu của hai người cứ thế trôi đi trong
mất mát nhớ nhung và mỗi lần chia tay nàng lại lấy
miếng kẹo cu-đơ bẻ làm hai. Nàng cắn nỗi đau thơ
mộng vào lòng, còn ông, ông xé tàu lá chuối non
gói cẩn thận bỏ vào chiếc túi đeo bên mình, bảo
rằng: “để lúc lên xe…”
Một cơn sóng bỗng ập lên ngập đầu Trương
Tỏi, ông cố giơ tay nắm lại nửa miếng kẹo. Cuối
cùng ông bỏ cả cái đàn Thái tử Thủy Tề tặng để
dùng cả hai tay bơi; nhưng miếng kẹo cu-đơ cứ mờ
dần, mờ dần rồi mất hút. Ông thấy mình cũng từ từ
878 Một Đời