Page 872 - Một Đời của Từ Băng - Ấn bản 2023
P. 872
Chiến tranh vùng Nam Ngãi càng ngày càng
lan rộng nhất là thời gian từ đầu thập niên đến giữa
thập niên sáu mươi thế kỷ trước, từ lúc quân Mỹ ào
ạt đổ vào thì các tỉnh thành, thị trấn hầu như bị cô
lập. Dân chúng cũng phiêu bạt nhiều nơi. Lò kẹo
cu-đơ của gia đình Tỏi cũng chỉ còn làm cầm chừng
và đến năm sáu bảy thì đóng cửa. Họ xuôi Nam bỏ
lại mảnh đất sinh ra đã mấy đời với hy vọng đem
cái nghề này phát triển nơi đất mới có tiếng từ xưa
là “dễ sống mà khó về”. Nhưng thực tế cái loại kẹo
cu-đơ dân dã này đã “chết” ngay từ lúc bố mẹ Tỏi
làm mẻ đầu tiên đem bán. Vì chốn phồn hoa này,
lúc ấy tràn ngập kẹo Tây kẹo Mỹ cho đám con cái
nhà giầu. Còn với trẻ nhà nghèo thì chúng lại thích
“quay” kẹo kéo của mấy ông Bắc kỳ di cư. Nó vừa
ngọt thanh, lâu lâu lại nhai được hột đậu phộng lẫn
ở bên trong, tăng độ bùi thèm khát, chứ còn cái cu-
đơ ngọt bùi nhiều quá làm chúng nghẹn họng. Ăn
cái gì ăn ít thì thèm còn nhiều quá thì lại chán.
Cũng chẳng khác gì con người ta ngày nào cũng ăn
cơm nên “thèm phở”.
Trong lúc kinh tế gia đình khó khăn, Tỏi bỏ
học Tú Tài để thi vào ngành y tế phòng dịch. Anh
học ở Long An một năm rồi tốt nghiệp ra làm việc ở
870 Một Đời