Page 77 - Cuồi Đời Nhìn Lại Xuân Quý Mão - 2023
P. 77

liên  tiếp  suốt  gần  mười  năm  qua.  Mẹ  tôi  thì  buồn
             lắm, không muốn tôi phải bỏ học dù không thể làm
             thế nào khác. Buổi chiều tôi xách gói ra đi, mẹ rơm

             rớm khóc.

                   Tôi  đem  nỗi  xót  xa  ấy  giam  mình  vào  những
             ngày đến lớp dạy những đứa trẻ nhà quê. Những đứa
             trẻ ấy là một nguồn an ủi lớn lao đối với tôi, nhờ vậy

             mà ngày tháng trôi đi, rồi đến lúc không còn ai trong
             nhà bận tâm về cuộc đi xa của tôi nữa.

                   Cho đến khi người em kế của tôi mất, nỗi đau
             sầu  của  cả  nhà  lại  một  cơn  quằn quẫy,  tôi  nhìn  ra

             con  đường  tôi  đi  đã  lìa  xa  hẳn  chuyện  sách  vở  ở
             trường đại học. Tôi cảm thấy thương mình và dường
             như  muốn  xa  lánh  tất  cả  mọi  người.  Cha  thì  mỗi

             ngày mỗi trở nên ít nói hơn. Mẹ thì mỗi lúc mỗi trở
             nên gầy yếu hơn. Các em thì còn bé quá, vẫn ngày
             ngày chúi đầu vào việc học, nghe ra có một cái gì

             đấy  mơ  hồ.  Mấy  năm  như  vậy.  Cho  đến  ngày  tôi
             phải đi lính.

                                          

                   Việc  nhập  ngũ  đối  với  tôi  không  là  đặc  biệt
             nhưng với cả nhà lại là một biến cố lớn. Thật ra tôi

             chưa có một ý niệm nào về cuộc đời một người lính,
             chỉ thấy nó không phải là của tôi. Ấy vậy mà có vẻ

             Xuân Quý Mão                                             67
   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82