Page 81 - Cuồi Đời Nhìn Lại Xuân Quý Mão - 2023
P. 81

gật  gù,  cậu  thấy  rồi,  có  phải  con  nghĩ  đến  những
             ngày xưa ? Tôi gật, thấy lòng nhẹ, thấy hoang mang
             thương cha như một vệt mây lang thang rồi cũng có

             khi nhớ ra một đôi kỷ niệm chi đó, có phải vì thế mà
             tôi muốn khóc ?

                   Nét mặt cha tôi đờ đẫn hẳn ra. Như một người
             đang hôn mê, cha đưa tay khoát khoát như muốn vẽ

             ra  một  điều  gì  đó  mơ  hồ.  Có  phải  là  những  nẻo
             đường đời cha đã đi qua ? Có phải là một giọng ca
             hoang hoải một thời cha đã nghe ?

                   -  Hình  như  mưa  phải  không  con  ?  Cha  đứng

             dậy đi đến bên cửa, đưa tay hứng những giọt bụi bay
             bay trong hơi gió thấm. Cái trò chơi con trẻ tôi đã
             đôi lần sống qua.

                   Rồi bước cha xiêu vẹo, với tay lấy cây đàn đưa

             tôi, bảo, chơi cậu nghe một khúc  đi. Bài gì, cậu ?
             Cái bài, cái bài... có con gió thuyền xuôi… có cái
             bến  xa  đi...  xa  đi…  ngày  xưa  cậu  vẫn  hay  hát...

             lắm...

                   - À, con biết rồi..., “Theo gió thuyền xuôi, sóng
             đưa bèo trôi, tiếng đàn...”. Tôi búng mấy ngón tay
             trên dây đàn. Tiếng đàn trầm ấm tôi chưa chơi được

             bao giờ. Tôi hát. Tiếng nghe ngọt. Cha có lịm vào



             Xuân Quý Mão                                             71
   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86