Page 78 - Cuồi Đời Nhìn Lại Xuân Quý Mão - 2023
P. 78

như có chút nào tôi trông chờ ở nó. Có phải nó có
             thể là một lối thoát ? Thoát gì ? Lối nào ? Cả một
             nỗi  ngổn  ngang  chứ  không  thuần  chỉ  là  buồn  hay

             không buồn.

                   Cha từ đó cứ lầm lì, thường nhìn tôi bằng con
             mắt vừa như vẻ xót thương vừa như vẻ van lơn. Tự
             nhiên  như  là  tội  lỗi,  tôi  thoáng  nghĩ  đến  cha  bằng

             một tấm lòng trải rộng trước nay chưa có bao giờ.

                   Buổi chiều có mưa bay lất phất. Trời lạnh lạnh.
             Lạ. Cha tôi đầu trần bước vào nhà với một gói nhỏ
             xách dưới tay. Mở gói đồ ăn trên mặt bàn, cha lấy

             trong túi ra chai rượu nhỏ rồi đưa tay ra hiệu cho tôi
             ngồi.

                   - Nào. Cha mời như mời tri kỷ.

                   Từ thuở nào giờ cha có làm một việc như vậy

             bao giờ đâu. Tôi nghe ra như  một cơn xót xót thế
             nào. Tôi bảo, con có biết uống đâu, thì cha cười, con
             trai mà, chẳng mấy khi. Nói rồi cha tợp một hớp và
             cất  tiếng  cười  lớn.  Tôi  không  lấy  làm  ngạc  nhiên

             mấy và vì thế cảm thấy thương cha hơn hết cả bao
             giờ.

                   - Uống đi, cậu tiễn con.

                   Tôi nghĩ đến câu “Tuý ngọa sa trường” mà thấy


             68                                        Cuối Đời Nhìn Lại
   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83