Page 30 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 30

độ quên hết những gì đáng nhớ hay không? Có phải
            chính vì nghĩ thế, mà nhà thơ vốn có lòng trắc ẩn và
            hoài  niệm, lấy  đó thành nguồn  cảm  hứng làm  ra  bài

            thơ đầy chất thơ hay không?

                 Chúng  ta  thử  tưởng  tượng, với  mảnh  giấy  hồng
            điều trước mặt, nếu không cho ông đồ thảo những nét
            hoa văn, mảnh giấy sẽ trở nên xa lạ hơn bất cứ cái gì

            xa lạ nhất. Cái bút lông nhọn đầu sắc xảo, cái nghiên
            mực tầu sền sệt, không còn môi trường xử dụng, nó
            lạnh lẽo hơn bất cứ cái gì lạnh lẽo.

                        Chơ vơ quá với thời gian đặc quánh

                        Thôi hết rồi tâm tưởng chợt vỡ tan
                        Mây lang thang và gió lạnh hoang tàn
                        Xuân vắng vẻ hồn tan vào im lặng.

                 Nhưng có lẽ cái lạnh lẽo nhất là tâm hồn hoang

            phế, trở thành đông cứng. Ông đồ trở thành vô cảm.
            Nhất  là  khi  cánh  lá  bay,  hay  cánh  hoa  đào  rơi  tung
            trong ngày Tết, ông không buồn nhặt và cũng không

            còn cảm xúc, ngay cả với những hạt mưa xuân giăng
            bụi đẹp mơ màng.

                        Tâm tư chết là không còn gì cả
                        Hồn héo mòn là rỉ rả đầy vơi

                        Hán học nho gia, Hán học của một thời
                        Nhưng ngần ấy ấy bây giờ đã cũ



            24   Cuối Đời Nhìn Lại
   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35