Page 28 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 28

Ông  đồ  đã  đi  một  bước  bất  hạnh:  Từ  là  người
            CHO chữ Thánh hiền, đến trở thành BÁN chữ Thánh
            hiền

                        Thắp đèn ngâm vịnh Đường thi

                        Qua rồi một dạo vinh qui về làng
                        Hết thời Hán học xênh xang
                        Chữ nho chậm lụt ngỡ ngàng buồn đau.

                 Còn đâu nữa cái hình ảnh phong quan, hoan hỉ,

            rộn ràng

                        Bao nhiêu người thuê viết
                        Tấm tắc ngợi khen tài
                        Hoa tay thảo những nét

                        Như phượng múa rồng bay.

                 Đó là cái xót xa sớm muộn trước sau phải đến, bắt
            buộc phải xảy ra, để cáo chung chữ Hán, loại chữ của
            dân  Tàu,  một  dân  tộc  chẳng  bao  giờ  tử  tế.  Cái  việc

            nhồi nhét vào đầu dân ta những tư tưởng cố chấp, từ
            chương, cũng chỉ mong đồng hóa dân mình và muốn

            dân  mình  chậm  tiến,  hủ  lậu,  hầu  dễ  dàng  thống  trị
            kiểm soát dân Nam.

                        Nói di nói lại vẫn Tàu
                        Một đời khốn khổ cơ cầu trần gian

                        Oan khiên đè nặng dân Nam
                        Ngày nay vẫn vậy gian tham, vẫn Tàu.


            22   Cuối Đời Nhìn Lại
   23   24   25   26   27   28   29   30   31   32   33