Page 26 - CuoiDoiNhinLai-2019Flip
P. 26

Trôi đi thuyền, cứ trôi đi xa nữa
                        Vỗ giòng khuya bơi mãi cánh chèo mơ.
                 (Bài này ông làm sau khi xem lễ Nam Giao năm
            1936).

                 Hai nhà thơ cùng mang một ‎ý, nhưng diễn đạt lời
            thơ mỗi khác.


                 Giọng thơ Vũ Đình Liên luôn luôn hoài cổ. Buồn
            xa vắng. Và như là cũ kỹ vô cùng

                        Thơ cũ kỹ như tâm hồn cũ kỹ
                        Buồn hôm xưa còn vẳng đến bây giờ
                        Trăng buồn hoang lạnh hồn mơ
                        Trăng tha thiết như tình yêu con gái
                        Của cái tuổi còn vương mùi thơ dại
                        Ai đã làm biến mất nét thơ ngây.

                  Thơ Vũ Đình Liên chẳng mạnh bạo như "Hổ Nhớ
            Rừng" của Thế Lữ

                        Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt
                        Ta nằm dài trông ngày tháng dần qua
                        Nhớ cảnh sơn lâm với bóng cả cây già
                        Vờn bóng âm thầm là gai cỏ sắc
                        Trong bóng tối khi mắt thần đã quắc
                        Là khiến cho mọi vật đều im hơi
                        Ta biết ta chúa tể của muôn loài
                        Của chốn thảo hoa không tên tuổi
                        Nào những lúc ngậm ngùi bên bờ suối
                        Ta lặng lờ đừng ngắm bóng trăng tan...



            20   Cuối Đời Nhìn Lại
   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30   31