Page 23 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 23

Lẽ tử sinh! Mối sầu vạn cổ của nghệ sĩ phương Đông.
            Đã rằng sống gửi chết về, nhưng còn ghét yêu nối kết với
            dương  gian!  Nối  kết  bằng  nghiệp  dĩ  văn  chương  cũng  là
            một giá trị đẹp và có ý nghĩa.

                 Hỡi ơi! Ta vỡ lòng trong mốc bụi dĩ vãng, nhớn lên
            cùng tập giấy mủn. Nhìn thế cuộc xoay vần bằng con mắt
            cổ nhân. Nay lại định giải quyết hiện tại bằng phương pháp
            quá khứ! Còn vỗ ngực trách ai nữa!

                 Thế rồi một cuộc phần thư, tưởng để đốt tan tất cả
            quá khứ hà ngôn! Nào dè lại hiện lên một hình bóng lịch sử
            diễm kiều.

                 Lại sống với lịch sử tận cùng, điên mê cho đến ngày
            bóng dáng lịch sử biến mất trong một thời gian lạ thường,
            để chuẩn bị cho một cuộc thay đổi, quyết tuyển nhập cuộc,
            đi làm lịch sử.
                 Bóng dáng lịch sử dù xuất hiện trước hay sau cuộc
            phần thư, cũng chẳng hề gì. Vì khi kẻ sĩ đã nhập tâm, thời
            ngọn lửa thiêu kia chỉ để soi sáng thêm ngời ánh tâm thức,
            ngời  nét  tư  duy  trầm  thống  của  kẻ  sĩ  trong  một  thời,  và
            nung nấu thêm chuyến đi của con người “nắm cầm được
            gươm thiêng" để làm lịch sử.

                 Thần  Tháp  Rùa  là  một  đoạn  lòng  thầy  Vũ  Khắc
            Khoan. Những va chạm ở đời,  ai  mà hoàn toàn, trừ ông
            thánh.

                 Ông  không  phải  là  thánh,  chắc  cũng  có  những  vấp
            váp, đúng sai. Nhưng ông là ông thầy đúng nghĩa.
                 Ông thầy ấy, thuở thiếu thời học luật, khi tốt nghiệp
            không  đi  làm  tri  huyện.  Nếu  ông  làm  tri  huyện  thì  bước
            đường hoạn lộ sẽ thênh thang, vì ông là rể cưng của Quan
            Thượng Thư Bùi.

            Trang 14                          Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59
   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28