Page 323 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 323

THỬ  BÀN  VỀ




            MẤY  NGỘ  NHẬN





            VỀ  CON  HEO





                                                    Pham Trọng Lệ



                 Trong  không  khí  vui  vẻ  đón xuân  của  Tết  Kỷ  Hợi,
            người viết xin thưa trước là trong bài có những từ ngữ tuy
            đã có sẵn trong tục ngữ  và trong từ-điển, nhưng viết lại thì
            trong một tình huống nào đó, có thể hiểu là thiếu nghiêm
            túc. Nhưng để giúp thế hệ trẻ con cháu chúng ta khỏi quên
            những tục ngữ và ca dao của ông bà vốn là một phần của
            tâm hồn và những nét văn  hóa một dân tộc  của một thời
            xa  xưa,  nên  xin  độc  giả  đọc  bài  phiếm  luận  “không  son
            phấn”  này  với  tinh  thần  khoan  dung  hỉ  xả  mà  lượng thứ
            cho.
            1. Chớ cho heo là con vật lười biếng:

                 Theo học giả Lê Văn Đức và Lê Ngọc Trụ, (vị thầy
            khả  kính  của  kẻ  viết  bài  trong  chứng  chỉ  Ngữ  Học  Việt
            Nam tại ĐH Văn Khoa Saigon giữa thập niên 1960s) soạn
            giả  hai  cuốn của  bộ Việt  Nam Tự  Điển do  nhà  nhà  sách
            Khai  Trí  xuất  bản  (1970),  lợn  –  hay  heo  –  con  vật  cuối
            cùng trong 12 con vật tượng trưng của một giáp trong âm
            lịch, là giống nuôi ăn thịt, mõm dài, tai lớn, bụng to, móng


            Trang 314                         Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59
   318   319   320   321   322   323   324   325   326   327   328