Page 325 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 325

Mà trong các giống, phải kể lợn là con vật  tận tình
            nhất. Ai ở nhà quê, xem lợn “đi nước” hẳn phải phục sự tận
            tụy với “nghĩa vụ” của chú “heo nọc.” Chị lợn nái chỉ đứng
            “ỳ thần xác,” còn chú heo nọc thì sau khi bị lôi xềnh-xệch
            từ  nhà  nọ  sang  nhà  kia  [vì  thời  biểu  của  anh  chàng  rất
            chặt chẽ,  nay  có  nhà  này  mời,  mai  lại  có  nhà  khác  gọi],
            tới  nơi  là  “vào  việc”  liền  (Ai  dám  bảo  lợn  là  loài  lười
            biếng?). Có lẽ vì chăm việc quá nên người chàng quắt đi.
            Chứng cớ  là  sau sáu  bảy  tháng, những  con  lợn  bột  cùng
            sinh một lứa với chàng, nhưng bị thiến (hoạn) để nuôi cho
            mập bán làm lợn thịt, thì con nào con nấy mập ú, to gấp ba
            lần chú lợn nọc này.

                 Trong  việc  truyền  giống,  nàng  lợn  nái  thì  to,  còn
            chàng  heo  nọc  kiễng  hai  giò  sau,  dồn  sức  lực,  hai  cẳng
            trước bám vào cặp mông mập hay lưng trơn của lợn nái.
            Tội nghiệp chàng, trời sinh chàng móng chẻ, lại không có
            vuốt sắc hay răng nanh  nhọn như mèo hay hổ,  để  có thể
            bám hay cắn nhẹ vào gáy con cái, dùng làm điểm tựa trong
            định luật cân bằng trọng lượng, rồi lại chẳng có thì  giờ  và
            khả năng nhìn xem có “đạt mục tiêu” không, có lẽ vì lợn
            là một con vật lịch sự, và khiêm tốn, không bao giờ ngoái
            cổ nhìn ngang ngửa - như mấy chàng trai Pháp hay Ý thấy
            người  đẹp  như  Sophia  Loren,  hay  Brigitte  Bardot,  hay
            người mẫu Mỹ Cindy Crawford ở thế kỷ trước, đi qua thì
            ngoảnh cổ, huýt sáo trầm trồ thán phục một cách ồn ào, lộ
            liễu vẻ quyến rũ của người đẹp. Đằng  này,  chàng  heo  nọc
            (còn  gọi  là  “lợn  cà”),  như  một  anh  lính  vốn  có  nhiều
            “đạn,”  bắn  liên thanh vào mục tiêu di động, quí hồ đa bất
            quí hồ tinh.
                 “Của quí” của chàng heo nọc – mà một bạn văn của
            kẻ viết bài là ông nhà báo Ngô Vương Toại, khi còn sinh
            tiền,  hồi  ông  làm  báo  Diễn  Đàn  Tự  Do,  trong  một  phút

            Trang 316                         Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59
   320   321   322   323   324   325   326   327   328   329   330