Page 219 - CDNL-2018Flip
P. 219

người lính đủ màu da, ngồi như tượng đá. Bụi xe thổi

            lại Thành Nam và người ta đã nghe trong hốt hoảng: “ở
            hay đi ?!”

                 Rồi  những  nấm  mồ  ở  lại.  Thanh  minh  tảo  mộ
            chẳng còn ai. Tất cả đi vào một chốn không cùng.

                                          *

                 Trong suốt hai mươi năm, tôi tìm Mẹ tôi trong tâm

            tưởng “Mẹ đi chơi ở một nơi xa lắm” như lời chị dỗ tôi
            không  thấy  Mẹ  về. Và  tôi hiểu  rằng  Mẹ  tôi  mãi  mãi
            chẳng trở về. Tôi “bú trộm” dòng sữa của đứa con bà

            vú nuôi tôi. Tôi đã chiếm đoạt bầu sữa thơm tho và tôi
            no nê nó mới được ngậm vào dòng sữa dư thừa. Đứa
            con ruột thịt của Mẹ ngay từ lúc sơ sinh ấy, tôi đã là kẻ

            tham lam độc ác chăng ? Ngày tôi dứt sữa thì bà vú
            “chia hai dòng sữa” ấy cho tôi cũng mịt mù. Thời gian
            cứ  trôi  đi.  Nghe  kể  lại  mà  thấy  bùi  ngùi...  thấy  xót

            thương những người mẹ trong cảnh khó khăn chật vật,
            đã phải đem bầu sữa nuôi con bán một phần để sống.
            Đấy là bầu sữa nhân đạo đã cho những đứa trẻ được
            sống. Đó là tôi.


                 Hỡi người mẹ thứ hai, biết nay người ở chốn nào ?
            Hay người cũng như  Mẹ tôi đang đi chơi ở  một chỗ
            nào xa lắm chưa về ?

                                          *





                                                    Xuân Mậu Tuất  213
   214   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224