Page 223 - CDNL-2018Flip
P. 223
thế thì biết thế. Năm 10 tuổi tôi mới bắt đầu được làm
thành viên bé nhất trên tổng số 10 người trong căn nhà
này.
Tất cả bọn tôi được trông coi quản lý giờ giấc học
tập là cậu Hoàng vì cậu vừa lớn nhất đám, cũng lại là
người học trung học, so với bọn tôi toàn là bọn tiểu học
nhí nhố. Còn trông coi về ăn uống chợ búa thì do anh
con nuôi của bà ngoại tôi quản lý. Đó là cậu Diễn. Tuy
làng tôi và làng các cậu chỉ cách tỉnh có 5 cây số, chạy
bộ cũng về tới nơi. Nhưng chúng tôi chỉ được về chơi
các ngày lễ tết và những ngày hè dài ba tháng, là thiên
đường của bọn cậu cháu tôi ngày đó...
Tiếc rằng tôi bén mùi tỉnh lỵ mới có hơn một năm.
Mùa hè, tắm hồ La-két được có mấy lần. Mùa thu lang
thang trên hè phố cửa Đông, nhìn trộm bọn Tây trắng
Tây đen ôm con gái, dập dìu trong các quán bar. Rồi
lang thang ra chỗ đền Cây Ngái xem lên đồng. Cũng
ráng ngồi chờ được ban lộc cho mấy trái ổi, cắn đến
gãy răng.
Kỷ niệm nơi thị thành với tôi còn vơi lắm mà rồi
chợt đâu tan tác. Các cậu con bà ba cùng ông ngoại
chạy ra vùng Đông Bắc. Cậu Châu – em ruột Mẹ tôi
cùng người bạn học, leo lên xe cam nhông lên Hà Nội.
Sau này tôi mới biết cậu đã vào Nam. Căn nhà mênh
mông lạnh vắng hơi người, cậu Diễn bảo tôi :
Xuân Mậu Tuất 217