Page 228 - CDNL-2018Flip
P. 228

- Dạ Bu cháu đi làm, chưa về ông ạ !

                 Cậu Diễn lại lấy hai bàn chân gạt gạt nền nhà nện

            đất phẳng phiu rồi mới ngồi xuống. Khoanh hai cánh
            tay gầy guộc, đen sạm trên đầu gối, cậu bảo tôi :

                 - Lại có chuyện rồi cháu ạ.

                 Cũng phải nói rằng, tôi tuy mới mười bốn, mười
            lăm tuổi, nhưng qua những biến động của làng xóm lúc

            bấy  giờ,  tôi  bỗng  trở  thành  già  nua  trước  tuổi.  Cũng
            như  cậu  Diễn  đang  ở  cái  tuổi  bốn  mươi  mà  nay  cậu
            như một cụ già hom hem gầy guộc. Cho nên khi nghe

            cậu nói, tôi đã bình tĩnh, không co rúm, hồi hộp như
            đêm ông ngoại tôi chết. Tôi đến ngồi bên cậu, cậu thở
            dài :

                 - Thì nhà anh chị Tèo ....

                 - Cháu biết, cái nhà anh chị ấy như túp lều ở cuối

            làng. Anh Tèo cất vó ở ven sông...

                 - Ừ là vậy, vừa rồi anh chị ấy được chia ruộng, lại
            được ngay sào ruộng hương hỏa mai táng mộ của bà
            ngoại cháu ở đây.


                 Hôm  qua  bà  Xíu  đi  làm  đồng  về  có  kể  cho  cậu
            nghe là chị ấy vừa cuốc đất vừa chửi xéo “mộ của con
            nào thằng nào mà không đào đem đi, thì bà cho cầy
            xới tung lên. Xương sọ, xương sườn bà vất lên bờ cho

            chó tha, quạ mổ đi...” Xưa nay anh chị ấy có tiếng là


            222   Cuối Đời Nhìn Lại
   223   224   225   226   227   228   229   230   231   232   233