Page 233 - CDNL-2018Flip
P. 233
Trả lời bố xong, anh Điển quăng mình xuống
chõng tre, ngủ không biết trời trăng gì cả.
Mãi lúc mặt trời, có lẽ đã lên tới ngọn tre anh mới
thức giấc.
Vừa định bước ra cửa, anh thấy vợ chồng cu Tèo
kéo mấy cành tre rào cổng, bước vào. Anh Tèo lớn
giọng :
- Này ông Diễn, ông cho tôi biết thằng nào, con
nào đã đào trộm mả nhà tôi đêm qua ?
Ông Diễn bước ra, từ tốn hỏi lại :
- Vậy mả các cụ để đâu mà bọn nó đào ? Chắc bọn
này nó nghĩ khi chôn các cụ theo tục lệ xưa, thì thường
chôn của cải vàng bạc đi theo, nên bọn nó mới làm
bậy ? Anh chị sao không trình báo chính quyền lại đi
hỏi tôi ? Nghi tôi là thủ phạm à ? Vậy chờ tôi mặc cái
áo rồi mình cùng đi ....
Chị Tèo vội chữa câu nói hớ của chồng :
- Ấy, anh ấy nhà tôi tiếc của nên nói mả nọ ra mả
kia. Nhà anh ấy rách ba đời làm gì có vàng mà chôn
theo như ông nói. Cái mả ở đây là cái mả nằm trên
ruộng của tôi.
- Cái mả ấy làm sao hở chị ?
- Thì đêm qua nó đã đào mẹ nó đi rồi !
Xuân Mậu Tuất 227