Page 232 - CDNL-2018Flip
P. 232

- Nào khiêng. Nhè nhẹ thôi.

                 ...

                 - Đặt xuống. Đúng rồi.


                 Lại  bốn  bàn  tay  vun  đất  dưới  ánh  sáng  đèn  pin
            chiếu loăng quăng của thằng em. Khi mô đất đã u lên.
            Anh ra lệnh :

                 - Lạy đi ! Lạy đi !

                 Giọng anh chẳng khác gì lời bố anh giục tôi lạy

            ngày ông ngoại tôi bị bắn.

                 - Bây giờ tụi mày về ngủ. Sáng mai đem cuốc ra,
            đắp mộ bà cho cao rồi vạt đám cỏ tươi đắp lên trên.
            Tránh sự tò mò, thắc mắc của người lắm chuyện. Rách

            việc ra !

                 Gà gáy canh ba, anh Điển mới về tới nhà. Thấy bố
            vẫn còn chong ngọn đèn nhỏ như hạt đậu ngồi chờ.

                 - Xong xuôi mọi việc rồi chứ con ? Ông Diễn thì
            thầm hỏi

                 - Dạ. Đắp mộ bà rồi. Nhưng con dặn tụi nó mai

            phải ra đắp tiếp.

                 - Ừ thế thì được. Con đi ngủ đi. Nhưng kể từ ngày
            mai, bố con mình tuyệt đối không đi lại bên cháu Linh
            nghe...


                 - Dạ con biết.

            226   Cuối Đời Nhìn Lại
   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237