Page 231 - CDNL-2018Flip
P. 231
- Thường thì chỉ hoa quả, nhang đèn trong việc
này thôi là đủ để cúng lúc hạ cốt.
Trả lời tôi xong, cậu bảo việc nữa là nhờ thím cho
thằng cu lớn theo cháu sang nhà cậu để phụ việc bốc
mộ bà.
*
Cuối tháng Mười, cái lạnh đã như vào ngày Đông
chí. Càng về khuya sương mù càng dày đặc. Từng nhát
mai của anh Điển xắn xuống, lướt theo ánh đèn pin của
tôi rọi quanh khu mộ. Khi đất đã mở ra, cậu Diễn lấy
hai bàn tay bới nhẹ để tìm chiếc tiểu sành. Trong bóng
đêm, cậu kiên trì như loài chồn cáo đào hang, và một
tiếng kêu rất nhỏ như sợ lọt vào tai vợ chồng chị Tèo :
“Đây rồi”. Tôi trao chiếc đèn cho thằng em. Sáu bàn
tay cùng thi nhau bới đất.
Nắp tiểu được bật ra. Bao nhiêu xương cốt của bà
ngoại tôi được cho ngay vào chiếc bị cói. Nắm nhang
được đốt lên, con chú tôi cầm đi trước, rồi đến tôi đeo
bị đi sau. Cuối cùng là anh Điển vác chiếc tiểu sành.
Chúng tôi không dám đi đường làng mà băng qua
ruộng để về nghĩa trang làng tôi.
Tới nơi, anh Điển bảo tôi đưa chiếc bị, sắp xếp
xương cốt bà ngoại tôi vào đó. Đậy nắp tiểu cho vào
khớp, rồi anh bảo tôi :
Xuân Mậu Tuất 225