Page 222 - CDNL-2018Flip
P. 222
Sau câu nói ấy, dưới bóng đèn đường đỏ quạch lờ
mờ hắt vào khoảng sân đất hai cậu cháu đang ngồi,
cháu thấy trên đôi mắt già nua của người con sáu mươi
tuổi, đang đưa hai bàn tay vuốt đi những giọt nước mắt
thương cha.
Khi thấy từng cơn gió lạnh lướt từ con kênh bên
nhà thổi hắt vào. Cậu Hoàng chống tay đứng dậy bảo:
- Thôi vào ngủ đi cháu ạ. Đừng mong gì cậu Châu
về sớm. Nhất là cái thứ lính cánh tay đeo đầu cọp, đầu
beo nhe nanh múa vuốt như cậu mày, thì nghe người ta
nói năm mười năm chắc mới có ngày về.
*
Hồi tưởng
Cũng từ ngày này tháng này năm Giáp Ngọ, bọn
trẻ chúng tôi ở ngôi nhà trên đường Paul Bert, nhìn ra
vườn hoa cửa Đông ngơ ngác như bầy chim lạc mẹ.
Đây là ngôi nhà theo tôi biết thì ông bà cố bên ngoại
Mẹ tôi mua để con cháu ra Thành Nam ăn ở, học tập.
Nó có từ đời ông ngoại tôi và các ông em của ông. Từ
đây có người thành danh, có người lại quay về với
ruộng vườn như ông ngoại tôi. Vài năm nay là các cậu
tôi nối tiếp ở đây. Năm 45, 46 gì đó thì cậu Hoàng, con
bà Hai của ông ngoại tôi, mới học tới năm thành chung
thứ hai trường Cửa Bắc, bỏ nhà đi. Nghe đâu cậu gia
nhập đoàn quân Nam tiến. Dạo ấy tôi mới 6 tuổi, nghe
216 Cuối Đời Nhìn Lại