Page 69 - CDNL-2018Flip
P. 69

mình chưa hề động hay nói đến trong suốt khoảng bốn

            mươi năm trời liên hệ chị em.

                 Rồi đêm khuya những lúc thức giấc, tôi nghĩ tới
            con người. Thấy hay và lạ thật. Hay ở chỗ thật ra ai
            cũng  có tính nhẹ  nhàng, kiên nhẫn, độ  lượng và đầy

            thương yêu. Lạ là không hiểu sao người ta thường chỉ
            biểu lộ những quý tính này với trẻ con và người ốm.
            Một  đôi  khi  với  người  già.  Nhưng  thường  phải  là

            những người già dễ tính! Tôi tự hỏi phải chăng vì trẻ
            con và người bệnh biết mình bất lực nên đón nhận sự
            giúp  đỡ  dễ  dàng,  không  áy  náy,  không  tự  ái;  khiến
            người cho dễ trở về với chân tính của mình là tử tế và

            thương yêu. Thật ra ai cũng muốn là người tử tế nghĩa
            tình, vì con người khi sống tử tế thương yêu, sẽ thấy

            chính mình có hạnh phúc. Kinh sách nào cũng nói vậy.
            Và chính tôi cũng chiêm nghiệm vậy trong cuộc đời đã
            trải qua và trong cơn bệnh hoạn này.

                 Những  ý  nghĩ  ở  nhà  thương  đêm  trước  hiện  về,

            lồng vào đoạn thư vừa đọc, rồi thấy lòng lóe lên một
            mong cầu. “Nếu mọi người đều biết là mình ốm - ốm
            bệnh khổ, cái khổ nằm trong đệ bát thần khổ mà Phật
            đã dạy ấy mà - và cư xử với nhau như cư xử với người

            ốm, cuộc đời và thế gian này sẽ lành mạnh biết bao!”
            Nghĩ  thế  và  rồi thấy  ngay  là  mình đang vọng  tưởng.
            Những ngôn từ GIÁ, NẾU là dấu hiệu của vọng tưởng.

            Tôi thường dựa vào những dấu hiệu này để biết mình


                                                     Xuân Mậu Tuất  63
   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74