Page 71 - CDNL-2018Flip
P. 71

như chiếc lá trên mặt hồ một chiều lộng gió. Bao nhiêu

            công  phu  thiền  tập  như  tan  biến.  Cho  đến  một  đêm,
            thức giấc, qua cửa kính nhìn ra ngoài trời không trăng
            sao,  tôi  bắt  gặp  một  cảm  giác  an  lành  vô  cùng.  Rồi

            bỗng nhớ tới hai câu thơ của thi sĩ Huyền Không

                        Ta từ sinh tử về chơi
                        Ngồi trên chóp đỉnh mỉm cười với trăng.

                 Ta nào vậy nhỉ? Mà sao an nhiên tự tại thế. Bỗng
            thấy mình như với được một đầu dây để tìm về. Về đâu

            nhỉ? Về chân tâm. Về nơi chốn ở đó có cái nhìn lạnh
            như tro tàn chăng?

                 Từ  đêm  đó  lúc  ẩn  lúc  hiện  thấy  hình  thành  một
            đường hướng tâm nguyện. Hướng tìm gặp cái TA của

            thi sĩ Huyền Không. Cái ta tự tại. Đồng thời cũng sẵn
            sàng tan biến, hội nhập vào Đại Ngã trong càn khôn vũ
            trụ. Như một giọt nước trở về đại dương. Thanh thoát.

            Vô cầu.

                 Rồi cũng từ hôm đó tôi dám nhìn thẳng vào cái
            chết sẽ xảy đến cho mình, có thể trong một ngày rất
            gần. Bằng cách bắt đầu nhờ cậu em lo làm hộ chúc thư

            và gửi giấy cho nhà băng đóng những trương mục hiện
            hữu. Bắt đầu nguệch  ngoạc  trên  cuốn tập  học trò  lời
            căn  dặn  về  một  vài  chuyện  tụng  niệm  ma  chay.  Đời
            sống độc thân ngày càng ít nhu cầu nhờ vậy dần dần

            bớt đi nhiều dây nhợ với thế gian. Mấy năm gần đây



                                                     Xuân Mậu Tuất  65
   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76