Page 261 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 261

TÔI TƯỞNG KHI GIÀ…

                 Khi già tôi tưởng buồn sao
                 Mùa qua, năm hết, sợ bao chuyện đời
                 Xôn xao mưa gió tơi bời,
                 Tinh thần sa sút, tóc thời điểm sương,
                 Nếp nhăn trên mặt chán chường.
                 Nhưng rồi thấy tuổi già thường vậy thôi
                 Dòng đời cứ mãi êm trôi,
                 Hãy ngừng rên xiết, để rồi hoan ca
                 Mặc cho ngày tháng dần qua
                 Dù cho ngắn hạn nhưng mà đẹp tươi.

                 Tưởng già sẽ xám màu trời
                 Hết hoa Xuân nở, hết cười trên môi,
                 Nhạc khi lễ lạc vắng rồi,
                 Cây khô cằn cỗi, sách thời còn chi
                 Bút hoa nét sẽ biếng ghi.
                 Rồi tôi chợt ngộ già thì khôn thêm
                 Hãy vui sống phút hiện tiền
                 Mặc ngày mai tới, chớ nên nghĩ nhiều
                 Đếm chi tuổi tác sớm chiều
                 Kệ thời gian, bút cứ gieo điệu vần.


                 Tưởng già thay đổi tâm hồn
                 Chắc là héo hắt chẳng buồn ngắm sao,
                 Tim chai đá, hết ngọt ngào
                 Lòng không còn lửa khơi bao nhiệt tình
                 Khi màn đêm tối giăng mành.
                 Rồi tôi chợt thấy trên cành hoa tươi
                 Mùa Thu hồng nở muôn nơi
                 Cho tôi vui ngắm, mắt ngời ánh quang

            Trang 252                         Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59
   256   257   258   259   260   261   262   263   264   265   266