Page 270 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 270
để hưởng tiền trọ cấp từ chính sách xã hội nhà nước v.v…
Tôi đã thấy có sự bề bộn cùng rác rến nhiều quanh những
nơi người Maori sống mà nhiều người gọi là khu nhà
nghèo, là điều khác hẳn với nơi những người da trắng ở
được gọi là khu nhà giàu.
Tôi rất thích cảnh có nhiều người tập thể dục chạy bộ
trên đường. Họ, hầu hết là người da trắng. Họ, bất kể tuổi,
bất kể nam nữ, chạy bất kể sáng trưa chiều trên lề những
con đường trong hay ngoài thành phố. Auckland không có
những công trình đồ sộ, mà có nhiều, rất nhiều công viên,
nếu không muốn nói cả thành phố là một đại công viên.
Thấy mà thèm, và mới thấy một thành phố không có hay
có ít công viên quả là một thành phố bất hạnh.
Sự phân biệt người da trắng với người màu da khác là
một sự phân biệt tự nó ở chỗ riêng kín mỗi con người, là
một thực tế không thể phủ nhận.
Dù có nói gì hay nghĩ gì, ai cũng phải thừa nhận chính
phủ New Zealand đã thực hiện được một sự hài hòa sắc tộc
trong cuộc sống hôm nay. Mọi sự kỳ thị đều bị luật cấm đã
đành, mà cánh cửa vào đời của một công dân được mở rộng
ra cho một sự chọn lựa tự nhiên dành cho tất cả. Tiện thể,
tôi xin kê ra đây các sắc tộc trong tờ khai lý lịch mà một
học sinh tiểu học có thể tự đánh dấu vào trường hợp của
mình, để bạn đọc biết thêm (tôi ghi lại theo sự sắp xếp của
tôi, là kể người Maori trước hết, sau đó theo thứ tự ABC):
NZ Maori, British/Frish, Cook Is.Ma, Chinese,
European/Pakeha, Fijian, Filipino, Indian, Japanese,
Korean, Niuean, Samoan, Tongan, Tokelauan, Vietnamese,
và các trường hợp khác.
Người Việt Nam trên toàn New Zealand không nhiều,
và họ cũng chưa làm gì để trở thành một đối tượng bị người
Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59 Trang 261