Page 271 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 271
bản xứ kỳ thị như đã xảy ra ở một số nước khác. Số sách
nói về Việt Nam không nhiều, tôi thấy ở những nhà sách
lớn hay một vài thư viện trước sau chỉ một số quyển có liên
quan đến chiến tranh cận đại hay hiện đại. Văn hóa Việt
Nam chưa là một thực thể quan tâm như trường hợp các
nước Tàu, Nhật hay Hàn Quốc.
Tóm lại, một nước New Zealand với chính sách chống
kỳ thị và một thực tế kỳ thị sắc tộc cứ song hành, là một sắc
thái có lẽ không nơi nào bộc lộ rõ hơn ở đây. Và, một sự
cai trị dù khôn khéo đến đâu cũng không lường được hết
các phản ứng kỳ thị có thể bùng ra cách này hay cách khác.
Tôi nghe một câu chuyện thế này: trong công viên One
Tree Hill, có một cái cây cổ thụ trên đỉnh ngọn đồi cao
nhất, được xem như một trong những biểu tượng của thành
phố Auckland; một lần có một nhóm người Maori biểu tình
phản đối chính trị chi đó, đã tràn lên đốn hạ cây đó đi, đã
làm nảy sinh một cái tên châm biếm: No Tree Hill park.
@
Ra nước ngoài để sống với con và cháu trong thời gian
đôi ba tháng, là một điều vui, tôi và nhà tôi đã thực hiện
chuyến đi như một cuộc rong chơi. Không như một tour du
lịch.
Đi tour là thực hiện một việc mua bán, giữa người với
người có mối quan hệ đơn giản.
Đấy là một thứ quan hệ hoàn hảo. Rất khó có mối quan
hệ nào không xây dựng trên sự đơn giản mà có thể hoàn
hảo được. Như trong quan hệ thân tộc, yếu tố huyết tộc chỉ
dùng để gọi tên là chính, nó tốt đẹp hay không còn tùy ở
cung cách ứng xử mỗi cá nhân với đặc tính văn hóa mình
thủ đắc hay mục đích trong đời mà mình hướng đến.
Trang 262 Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59