Page 275 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 275
v.v… Họ có một sức mạnh căn bản, đấy là: biết đoàn kết,
biết tuân thủ luật pháp nước sở tại, biết tự giải quyết những
mâu thuẫn nội bộ để không có những vụ kiện cáo phiền
phức, biết sống thu mình để không bị ai ganh ghét, nhất là
biết duy trì ngôn ngữ mẹ đẻ. Không loại trừ trường hợp
người Hoa láu cá đã từng xảy ra ở đâu đó: họ, làm điều tốt
thì nhận mình là người Hoa, làm điều khi biết không tốt thì
nhận mình là người Việt. Họ ít nói đến chuyện chính trị
hoặc lên tiếng bài bác này nọ.
Cách chỗ nhà con tôi ở non cây số có một công viên
nhỏ, sáng sáng có một nhóm chừng mười mấy hai chục ông
bà già người Hoa ra đấy tập dưỡng sinh. Tôi những hôm
không ra chỗ biển hoặc đi bộ chỗ khác thì cũng thường ra
đấy chơi, đôi lần gặp họ tôi cũng quen được vài ba người.
Tiếng của họ, tôi chỉ đủ để biết trong số họ có người đến từ
lục địa, có người đến từ Hong Kong hay đảo Đài Loan…
Ra đấy tự nhiên tôi thấy vui vui, thấy cũng đỡ lẻ loi, không
hiểu vì là người cùng màu da hay cùng một phận người xa
xứ? Nhưng tôi cũng cảm ra một nỗi buồn buồn thế nào, khi
nghĩ đến những cuộc đời xiêu dạt, đến đâu cũng chỉ là cần
một chỗ dung thân, một miếng để ăn và một cuộc sống
không ai là sẽ không nằm xuống.
Những đặc tính mà tôi cho là đức tính ấy của người
Hoa, rất khó thấy ở một cộng đồng người Việt.
Một ông bạn người Hoa ở nhóm dưỡng sinh nói trên,
có hai lần chở tôi về chơi nhà con trai ông ở Otahuhu là nơi
có đông người Việt nhất ở Auckland. Con trai ông mới mua
lại một cái shop của một người Việt ở đấy. Tôi ngỏ ý muốn
gặp người Việt để nói chuyện chơi. Ông bảo con trai tạo cơ
hội cho tôi, gặp được mấy người đang lưu học hoặc định cư
ở đây. Họ đều trẻ và tự tin, đều đang cố vươn lên trong học
Trang 266 Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59