Page 277 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 277
thể làm được những việc lớn lao hoặc có ích cho nhiều
người.
@
Cứ mỗi lần đi xa là một lần trải nghiệm, qua đó mình
biết thêm nhiều cái mới, hiểu thêm về người và về chính
mình.
Tôi có những phút giây ngồi ở gốc cây du hay nằm trên
thảm cỏ sân nhà, nhìn lên thấy trời xanh ngắt thì cảm ra ở
đâu cũng ra như thế. Trời ở đâu cũng xanh. Cỏ ở đâu cũng
êm. Nhưng, trong cái cũng thế vẫn có những điều riêng
khác. Có những cái khác do tự nhiên. Có những cái khác do
con người. Như, ở đây đang là xuân thì bên nhà đang là
thu. Như, cỏ cây cảnh trí ở đây hay ở đó chưa chắc đâu đã
hơn đâu nhưng nó có đẹp hay không thì lại tùy ở chỗ con
người ta quản lý hay sử dụng nó.
Tôi ở Auckland trọn một mùa xuân và một phần mùa
hạ, cái biết cũng chỉ trong giới hạn ấy.
Những ngày đầu tôi đến đây, mới vào xuân, thời tiết lạ
lắm. Nắng đang rực rỡ đấy bỗng đâu mưa ập xuống, rồi lại
nắng bừng lên chỉ chốc lát đã lao xao mưa về…, cứ thế
thay đổi nhiều lần trong ngày. Nhiệt độ trong nhà dao động
16-18 độ C. Trời có gió thì lạnh nhiều. Nhìn tôi co ro thế
nào, thằng con cười an ủi, “Rồi bố sẽ quen dần”. Ngoài
đường gió reo rát mặt làm người Sài Gòn quay quắt nhớ cà
phê.
Tôi đã ngồi cà phê Starbucks, chán lắm. Thiếu cái vị
quen quen cà phê Sài Gòn, thiếu bạn, thiếu cả cái hồn cà
phê quanh quất phố phường. Tôi ngồi quán ngó quanh, thấy
những con người xa lạ chẳng dính dáng gì đến mình thì
cảm ra lạc lõng, thấy những KFC hay McDonald’s như chỗ
Trang 268 Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59