Page 281 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 281

mà người ta trao đổi với nhau qua cái thùng thư trống trải ở
            cổng nhà rồi cũng không cứ như vậy được mãi khi số người
            đông lên và lòng lương thiện của con người giảm đi theo
            thời gian. Vẫn biết, một nền giáo dục tốt, một chế độ pháp
            trị chặt chẽ là cơ bản nhưng khả năng chúng có theo kịp sự
            biến đổi  của lòng người hay không thì còn phải xem lại.
            Chúng tôi cùng cười, bắt tay từ biệt nhau sau những phút
            giây ngắn ngủi tình cờ gặp nhau trên xứ người.

                   Ngoài  thiên  nhiên  nhiều,  cảnh  quan  tuyệt  đẹp,  tôi
            không thấy nước New Zealand có những nét riêng hẳn, mà
            ở nó có một sự hòa trộn thế nào. Vốn là một phần của nước
            Anh, những người đầu tiên qua đó hầu hết tự nguyện hoặc
            được chính phủ Anh trợ giúp chứ không phải thuộc thành
            phần bị lưu đày như ở một vài xứ khác cũng là “đất mới”
            của người Anh, người New Zealand gắn bó với vương quốc
            Anh nhiều bộc lộ qua mấy lần được trưng cầu dân ý về việc
            “Có nên tiếp tục thừa nhận Nữ hoàng Anh hay không?”.

                   New  Zealand nói  tiếng Anh  giọng Anh,  chạy xe bên
            trái như người Anh; dùng dấu phẩy trong viết số bậc ngàn,
            dùng dấu chấm để viết số lẻ, có hệ thống tiền tệ như người
            Mỹ (dollar, cent); dùng hệ thống thập phân trong việc đo
            lường (mét, kilô, lít, độ C) như người Pháp; dùng điện 220
            volt như ở Việt Nam v.v…
                   Nhà cửa ở đây thường là bằng gỗ, được xây dựng có
            khoảng cách với mặt đất. Nhà cửa, đường sá gần như chỗ
            nào cũng như chỗ nào. Nhà thì cửa đóng im ỉm. Đường chỉ
            dành cho xe chạy. Trong cái gọn gàng ngăn nắp đâu ra đấy
            ấy, tôi đã rất nhanh cảm ra một sự nhàm chán, bỗng thấy
            thèm một chút hơi người, thèm tí bụi, tí ồn, tí xộc xệch của
            Sài Gòn là nơi mà tôi đã thuộc về. Ở giữa chỗ ồn ào ngột
            ngạt này, khi đã quen rồi, thấy có một sự an tâm con người


            Trang 272                         Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59
   276   277   278   279   280   281   282   283   284   285   286