Page 284 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 284

giết  lẫn  nhau.  Đẫm  máu  vì  có  nhiều  triệu  người  đã  ngã
            xuống. Bi  thảm  là sự chia xé đớn đau trong và sau cuộc
            chiến. Trong chiến tranh, chẳng có mấy nhà tránh khỏi sự
            chia tán, có biết bao gia đình có anh em hay cha con đứng ở
            hai chiến tuyến đối đầu nhau. Sau chiến tranh, hòa bình về
            là lúc có những đổ vỡ mới vì các cuộc chia lìa diễn ra dưới
            nhiều dạng.

                   Thời phong kiến xưa, mỗi khi một triều đại mới lên sau
            cuộc thay đổi thì thường có lệnh  Đại xá thiên hạ để  yên
            lòng dân. Sau năm 1975, ở ta không có được như vậy. Từ
            đó là sự bất an, sự loại trừ, sự phủ nhận nhau. Rồi tương lai
            sẽ đi về đâu? Phải chi tôi có thể tâm sự được với cây du của
            tôi.

                   Cây du ở trên cỏ bạt ngàn. Nó níu giữ cái nhìn của tôi
            suốt cuộc rong chơi như đã làm hằn lên một vết cắt vào quá
            khứ đầy những hình ảnh thân thương tôi mang theo từ buổi
            ấu thơ cho đến tận bây giờ.
                   Nó và cỏ. Cỏ, tôi yêu thích đặc biệt. Cỏ ở đâu cũng là
            cỏ với sức sống mãnh liệt ít gì bì, mùa mưa nó tươi xanh,
            mùa khô nó  ẩn đi như không còn dấu vết  nhưng chỉ  cần
            một cơn mưa về là đã lú nhú những mầm xanh. Cỏ nâng
            bước chân người đi trên cõi thế. Cỏ đậy điệm thân người
            nằm trong cõi sâu.

                   Cả một thời thơ ấu tôi sống với đồng cỏ. Có đến hơn
            sáu mươi năm rồi, tôi nhớ lắm, tuổi thơ giúp mẹ đi thả bò
            cho nó ăn cỏ  trên những  cánh đồng trung du,  ngày  ngày
            cùng bạn đồng trang lứa chạy chơi hoặc đào trộm củ sắn củ
            khoai, lấy làm vui sướng lắm. Vì thế cỏ đối với tôi còn là
            kỷ niệm.





            Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59                      Trang 275
   279   280   281   282   283   284   285   286   287   288   289